12 NGUYÊN TẮC HOẠT HÌNH - ẢO GIÁC CỦA SỰ SỐNG
Trong những năm 30s của thế kỷ trước, với tư cách là những người tiên phong trong lĩnh vực của mình, Walt Disney và các cộng sự (Frank Thomas, Ollie Johnston và những người khác) đã sáng tạo và phát triển nên một danh sách – 12 nguyên tắc của hoạt hình (12 principles of animation).
Được xuất bản trong cuốn sách "The Illusions Of Life" (Ảo giác của sự sống), đây là thứ đã đặt nền móng và là định hướng cốt lõi của ngành hoạt hình xuyên suốt trong lịch sử gần một thế kỷ qua.
Là những người đi đầu tràn đầy nhiệt huyết và đam mê, Walt Disney đã không “tự nhiên” phát minh ra 12 nguyên tắc này, mà đó là thành quả của cả một quá trình tìm hiểu, phân tích và đúc kết lại qua những thử nghiệm của Walt Disney Studio.
Walt Disney muốn tìm đến những phương thức tạo chuyển động “thật”, có hồn, và thậm chí truyền tải được cả bản chất và tính cách của nhân vật – một tầm nhìn thực sự tham vọng khi ngành phim hoạt hình vẫn còn rất non trẻ.
Dù đã gần 100 năm trôi qua, đến giờ người ta vẫn nhắc đến 12 nguyên tắc của hoạt hình như một “kinh thánh” đối với những người đam mê.
Trong suốt hành trình thời gian đó, tất cả những sản phẩm phim hoạt hình mà chúng ta đã từng xem, bao gồm cả những bộ phim đi vào lịch sử, những nhân vật phim huyền thoại, v…v… đều được xây dựng nên từ nền tảng ấy của Walt Disney.
Những nguyên tắc đó đều đã được các animators “thấm nhuần” trong các quá trình đào tạo để trong các cuộc thảo luận, khi nhắc đến “anticipation” hay “follow through”, ai cũng hiểu đang nói đến điều gì mà không cần phải giải thích gì thêm – 12 nguyên tắc của hoạt hình đã đi vào tiềm thức của các animators như một thứ ngôn ngữ chung.
Với loạt bài viết tiếp theo của “Học Hoạt Hình – The Animation Study”, DeeDee Animation Studio sẽ đem đến một cái nhìn khái quát hơn về thứ đã đặt nền móng cho ngành hoạt hình như chúng ta biết ngày nay – 12 nguyên tắc cơ bản.
Nếu thấy bổ ích, các bạn hãy theo dõi website của DeeDee để tìm hiểu thêm nhé! Nếu như bạn là người mới tìm hiểu, hãy bắt đầu từ squash and stretch; anticipation; staging; straight ahead & pose to pose ; follow through & ovelapping action; slow in & slow out; arcs. Còn bây giờ, hãy bắt đầu với nguyên tắc thứ tám: Secondary Action.
NGUYÊN TẮC HOẠT HÌNH: SECONDARY ACTION
Nguyên tắc thứ 8: Secondary Action hay bị nhầm lẫn với Overlapping Action, mặc dù, theo như tác giả của cuốn sách là Frank và Olie thì hai quy tắc này hoàn toàn khác nhau.
Vậy sự khác biệt nằm ở đâu?
Secondary Action có vai trò như nào?
Hãy cùng DeeDee khám phá trong bài viết dưới đây nhé!
Secondary Action nghĩa là gì?
Các hành động phụ được sử dụng để hỗ trợ hoặc nhấn mạnh hành động chính đang diễn ra trong một cảnh. Thêm hành động phụ giúp thêm nhiều chiều thông tin hơn vào hoạt hình cho các nhân vật và đối tượng của bạn.
Mô tả secondary action
nguồn ảnh: Creative Bloq
Lấy ví dụ về việc một người đang tức giận bước đi, thì hành động chính ở đây là đôi chân dâng bước, và hành động phụ là tất cả các yếu tố còn lại như đôi tay đung đưa, các biểu cảm khuôn mặt.
Ứng dụng trong diễn hoạt
Hành động phụ cung cấp tầng thông tin thứ 2 cho người xem
Ví dụ, một nhân vật đang gõ cửa thì cánh tay còn lại sẽ thể hiện tâm trạng của nhân vật. Trường hợp trên sẽ có những tình huống sau.
Tình huống 1: Bàn tay nắm đấm cho thấy nhân vật đang trong trạng thái tức giận.
nguồn ảnh: Alan Becker Tutorial
Tình huống 2: Bàn tay có cử chỉ mềm mại, lả lướt cho thấy nhân vật đang trong tâm trạng vui vẻ.
nguồn ảnh: Alan Becker Tutorial
Tình huống 3: Bàn tay áp sát ngực, đầu ngó trái ngó phải cho thấy nhân vật không muốn bị phát hiện.
nguồn ảnh: Alan Becker Tutorial
Hay có một ví dụ khác như, đối với hành động bê hộp, bạn có thể khiến nhân vật thể hiện rõ tính cách hơn qua việc khiến nhân vật chà hai bàn tay vào nhau trước khi bê lên.
nguồn ảnh: Spongebob
Qua các ví dụ trên, phần nào đã giúp bạn hình dung rõ hơn về định nghĩa của quy tắc “Secondary Action”. Có thể nói, quy tắc thứ 9 là phương pháp dùng các hành động phụ để thêm các chiều thông tin về hành động chính mà không cần vẽ thêm một cảnh riêng biệt để diễn tả.
Hành động phụ tránh chiếm ưu thế hơn hành động chính nhưng không được quá mờ nhạt
Để khiến hành động phụ và hành động chính không bị che lấp nhau, việc bạn cần là áp dụng quy tắc Staging trong khi sử dụng Secondary Action.
Ví dụ trong trường hợp biểu cảm buồn của nhân vật cần được làm nổi bật thì và hành động phụ là gạt nước mắt thì hành động gạt nước mắt không được che hết khuôn mặt nhân vật. Tiếp đến là sắp xếp để nhân vật gạt nước mắt trước bằng một tay và hướng khuôn mặt buồn lên làm trọng tâm.
nguồn ảnh: Alice in the Wonderland
Việc áp dụng Staging khi sử dụng Secondary Action giúp cho các hành động được sắp xếp hợp lí mà đảm bảo nội dung thông tin cần truyền đạt.
Lấy ví dụ một trường hợp khác: Hãy tạo ra thử một chuyển động đơn giản về việc ăn bánh, và thêm yếu tố hành động phụ. Đầu tiên khiến nhân vật liếm mép cho thấy nhân vật đó đang đói. Sau đó khiến anh ta nhắm mắt và lông mày dựng lên cho thấy anh ta thích chiếc bánh. Tiếp đó khiến nhân vật lắc đầu bởi vì anh ta không tin được chiếc bánh ngon tới vậy. Hành động chính là ăn bánh nhưng tất cả hành động phụ đã tăng thêm tính biểu cảm và các tầng thông tin liên quan đến việc ăn bánh.
nguồn ảnh: Scooby Doo
KẾT
Sau bài viết này, hẳn bạn sẽ không còn nhầm với nguyên tắc 5: Follow Through & Ovelaping Action nữa. Có thể nói, việc sử dụng Secondary Action khiến chuyển động nhân vật trở nên tinh tế và sinh động. Bên cạnh đó, việc thêm nếm những hành động phụ là cần thiết, nhất là khi hành động chính quá đơn giản và mơ hồ khiến người xem có thể nhầm lẫn thì việc áp dụng quy tắc 8 là cần thiết.
Lần tới tiếp tục chuyên đề này, DeeDee Animation Studio sẽ chia sẻ về nguyên tắc thứ 9: Timing. Cảm ơn các bạn đã theo dõi!
-
DeeDee Animation Studio
contact@deedeestudio.net
Comments